Thời kỳ Lê Trung Hưng, các đời chúa Trịnh lấn át vua Lê, về Lễ nói theo cách khác là không bao giờ vẹn toàn. Vì thế trong 12 đời chúa Trịnh, rất ít tín đồ được coi là minh quân trị quốc. Nhì vị Chúa được coi như trọng thời này còn có Trịnh Tùng vượt qua nhà Mạc giúp khôi phục nhà Lê, có Trịnh Căn giỏi văn võ, trọng kẻ sĩ, nhờ đó mà dân chúng Đàng xung quanh được yên ổn.

Bạn đang xem: Trịnh căn

*
(Tranh minh họa: họa sĩ Sỹ Hòa, báo Bình Phước Online)

Đánh chặn quân chúa Nguyễn, lấy lại những vùng đất sẽ mất

Trong 7 lần Trịnh – Nguyễn phân tranh thì có đến 6 lần Đàng Ngoài tiến công Đàng Trong, chỉ độc nhất vô nhị vào lần giao tranh vật dụng 5, chúa Nguyễn tiến công ra Đàng Ngoài vào thời điểm năm 1655. Quân Đàng Trong liên tiếp giành chiến thắng.Năm 1657, chúa Trịnh Tráng mất, Trịnh Tạc lên thay, giao bài toán chủ huy quân phòng chúa Nguyễn lại cho con mình là Trịnh Căn.Trịnh Căn mang lại quân thừa sông Lam tiến tiến công quân chúa Nguyễn, tuy thế do tất cả người bật mí kế hoạch đề nghị quân chúa Nguyễn sẵn sàng trước và giành được chiến thắng. Các cuộc tấn công của quân chúa Trịnh sau đấy cũng mọi thất bại.Sao những trận chiến bại liên tiếp, nhuệ khí quân Đàng kế bên suy giảm. Tuy thế Trịnh Căn cũng biết rằng quân chúa Nguyễn không đủ lực đế tiến xa hơn buộc phải cho quân lập thế phòng thủ chờ thời cơ.Trong thời gian này Trịnh Căn đích thân khích lệ tinh thần binh sĩ, quân lệnh khôn xiết nghiêm, yêu cầu cung ứng quân trang lương thực vừa đủ cho binh sĩ, ai lờ lững đều bị xử phạt. Từ đó tướng sĩ gần như quy phục chấp hành mệnh lệnh.Tháng 7/1658, Trịnh Căn cho quân thừa sông Lam với đã bao gồm trận thắng. Dù trên đây chỉ là phần lớn trận bé dại nhưng đã khuyến khích được lòng tin binh sĩ.Lúc này hàng ngũ tướng lĩnh quân Nguyễn lại bất hòa. Chúa Nguyễn khen Nguyễn Hữu Dật với phong thưởng đến bảo kiếm, Nguyễn Hữu Tiến thông tin thì ghen tuông tức và ghét Dật. Từ kia Nguyễn Hữu Tiến không muốn chống giữ các vùng thu được mà chỉ ao ước lui binh.Năm 1660, dấn thấy cơ hội tiến quân đang đến, Trịnh Căn xin thêm viện binh để mang lại các vùng đất vẫn mất. Chúa Trịnh điều thêm 1 vạn quân với 3 tướng mạo đến. Trịnh Căn mang đến quân tấn công.Quân chúa Trịnh cho Lận đánh thì bị Nguyễn Hữu Dật chủ động đưa quân mang đến vây chặt khiến cho 4 tướng tá Trịnh bị tử trận.Thế nhưng bây giờ quân Đàng Trong tất cả mâu thuẫn. Nguyễn Hữu Tiến không phòng nổi buộc phải lui quân, nhưng vì ghét Dật đề nghị dù lui quân về nam cha Chính tuy thế lại phao đồn tin là mang lại quân tiến tấn công An Trường. Bởi vì thế Trịnh Căn có cơ hội dốc toàn quân tấn công Nguyễn Hữu Dật.Lúc này Nguyễn Hữu Dật biết Nguyễn Hữu Tiến đang rút quân rồi, ko thể đối kháng thân chũm cự nên cũng cần rút lui. Trước việc quân mình có nguy cơ tiềm ẩn bị đuổi giết tiêu diệt toàn bộ, ông đã sắp xếp nghi binh khéo léo hư hư thực thực khiến cho quân Trịnh cảnh giác không dám tiến nhanh. Nhờ đó Nguyễn Hữu Dật new đưa quân thoái lui an toàn.Qua việc này, Trịnh Căn cho quân chiếm lại được toàn bộ vùng đất bị mất trước đó.

Khéo trị quốc

Năm 1682, Chúa Trịnh Tạc mất, Trịnh Căn đăng quang Chúa, trọng dụng những danh sĩ như Nguyễn Danh Nho, Nguyễn Quý Đức, Nguyễn Tông Quai, v.v. Nhằm trị quốc.Năm 1683, Trịnh Căn ra lệnh cho những quan đề nghị đi thị gần kề đời sống dân chúng, coi xét các quan địa phương bao gồm nhũng nhiễu dân không: “Thương yêu dân chúng là việc thứ nhất của thiết yếu sự. Dân bọn chúng có bạn vì quan thường trực hà khắc, lũ quyền quý ức hiếp, có fan vì oan ức buộc phải phiêu tán tha hương, họ rất cần phải vỗ về mếm mộ mới phải.”Khi khảo sát những quan, Trịnh Căn lệnh đề nghị xét coi ai yêu thương chăm lo được đến dân, và bắt buộc được dân ủng hộ new xét mang đến thăng chức.

Xem thêm: Phân Số Bằng Nhau Toán Lớp 6 Bài 23: Mở Rộng Phân Số, Giải Toán 6 Bài 2

Mon 8/1685, Chúa cho pháp luật lại câu hỏi khảo xét phong thưởng, giáng truất các quan, tất cả đều dựa trên mức độ có chăm lo được mang đến dân không.Trịnh Căn cũng đề cao luật pháp nhằm giữ lại kỷ cưng cửng trong nước. Năm 1684 Chúa cho bổ sung vào biện pháp bắt buộc những Hiến ty sống địa phương thường niên phải rà soát đời sống của dân, những nơi mất mùa tuyệt dân đói khổ đều phải tâu lên Triều đình.
*