Trong nền thi ca trung đại Việt Nam, tất cả một "bà chúa" quan trọng đặc biệt hơn tất thảy: hồ nước Xuân Hương. Mọi áng thơ của bà chúa thơ Nôm phần đa vượt lên trên mẫu khuôn phép mẫu mực của thơ Đường. Hay chính là những tư tưởng, tâm tư nguyện vọng của hồ nước Xuân hương trong thơ phần lớn nằm ngoại trừ thời đại mà Bà sống. Trải qua đề nghị luận văn học Tự tình, ta vẫn càng nắm rõ hơn phần nhiều nỗi niềm của hồ nước Xuân Hương

Dàn ý cụ thể phân tích bài thơ Tràng Giang của Huy Cận

TOP3 dàn ý và văn mẫu phân tích nhân đồ vật Chí Phèo cụ thể nhất

*

Nghị luận văn học tập tự tình – 2 câu thơ đầu tiên

Đêm khuya văng vọng trống canh dồn

Trơ loại hồng nhan với nước non

Mở bài xích cho bài xích thơ từ tình 2 là câu diễn đạt về không khí và thời gian hiện tại . Bây giờ đây đang là 1 trong các buổi đêm đã khuya, không khí yên tĩnh cùng vắng lặng, chỉ từ lại văng vẳng bên tai là tiếng trống canh dồn dập.

Bạn đang xem: Nghị luận văn học tự tình

Hình ảnh đối lập của “hồng nhan” với “nước non” đặt trong không gian buổi đêm thể hiện cần sự cô đơn, lẻ loi của fan phụ nữ. Từ “trơ” ám chỉ sự đơn độc, đơn thân của tín đồ phụ nữ. Đứng thân nước non, người thanh nữ bỗng trở nên nhỏ bé biết mấy. Trong nhị câu thơ đầu tiên, phái nữ thi sĩ vẫn xót thương cho thân phận nhỏ dại bé của fan phụ nữ, nhất là những người thiếu nữ chịu cảnh ông chồng chung.

Nghị luận văn học tự tình – 2 câu 3+4

Chén rượu hương gửi say lại tỉnh

Vầng trăng nhẵn xế khuyết chưa tròn

Người phụ nữ chờ đón trong mỏi mòn và độc thân khiến nỗi bi thảm thương xâm chiếm. Vì chưng đó, thanh nữ đã tìm đến men rượu, để có thể say, rất có thể quên đi nỗi buồn, hay dễ dàng hơn là nhằm say mèm đi và ngủ một giấc rất ngon trong cái đêm vắng ngắt lặng, tẻ nhạt đáng ảm đạm này. Cơ mà uống từng nào vẫn tất yêu say không còn được, rượu gửi hương hết say rồi tỉnh, càng uống lại càng tỉnh, lại càng bi lụy thêm, nỗi ai oán chẳng thể vơi đi nhưng mà cứ ráng tràn đầy

Hình tượng ánh trăng trong ý kiến đề xuất luận văn học tập tự tình

Trong bài bác nghị luận văn học tập tự tình, khi cô gái sĩ ngước đầu nhìn lên vầng trăng trên cao. Ánh trăng vốn là hình ảnh đẹp, nhưng trăng tròn thì mới có thể là đẹp nhất, còn trăng khuyết thì không hoàn hảo và tuyệt vời nhất được, nữ sĩ chú ý ánh trăng mà thương nắm thân phận bầy bà, hay ở đây chính là thương cầm thân phận thiết yếu mình, đẹp đấy, tài giỏi đấy cơ mà tình duyên lận đận, không được trọn vẹn.

Nghị luận văn học tự tình – 2 câu thơ 5+6

Xiên ngang phương diện đất, rêu từng đám

Đâm toạc chân mây, đá mấy hòn.

Càng ngắm nhìn và thưởng thức cảnh vật bao phủ lại càng thấy chính bản thân cô đơn, một mình đến rêu xanh trên mặt đất còn tồn tại từng đám, đá ngổn ngang còn tồn tại mấy hòn bầu bạn. Nhìn lại chủ yếu mình trơ trọi dưới ánh trăng, nỗi bi quan càng dưng cao. Ở trên đây Hồ Xuân mùi hương sử dụng nghệ thuật và thẩm mỹ đảo chữ “Rêu từng đám, xiên ngang mặt đất – Đá mấy hòn, đâm toạc chân mây” tạo nên sự tấp nập cho câu thơ và trình bày một ý chí nổi dậy, một sự khao khát bứt phá.

*

Trong suốt đề văn 11 nghị luận về bài bác tự tình, ta phiêu lưu rằng, hơn hết sự cô đơn, lẻ loi đang ẩn chứa là một tâm hồn muốn thoát ra khỏi những định kiến, đông đảo phán xét của xã hội phong kiến, một thân phận nhỏ dại bé ao ước đập phá, mong mỏi xé tan, “xiên ngang”, “đâm toạc” mọi thứ cứng cỏi, to lớn. Hồ nước Xuân Hương là một người tài hoa, mà lại lại chịu đựng sự cô đơn, một mình trong thân phận vợ lẻ, thiết yếu bà dìm thức được sự nhỏ dại bé, thống khổ của người đàn bà và không thích nhẫn nhịn, không cam chịu, bà muốn đứng dậy và khát khao hạnh phúc cho riêng rẽ mình.

Nghị luận văn học tự tình – 2 câu thơ kết bài

Ngán nỗi xuân đi xuân lại lại

Mảnh tình sẻ chia tí bé con

Bà bi quan và tuyệt vọng cảnh lặp đi lặp lại của năm này lịch sự năm khác, sự xung khắc nghiệt của rất nhiều quy tắc, quy củ trong xóm hội phong kiến. Bà cũng ca thán cho thân phận mình, tuổi xuân của người thiếu nữ cứ trôi qua một trong những năm tháng tuyệt vọng và tẻ nhạt, đời người giành được mấy ngày xuân mà lại tổn phí hoài trong sự chán chường hay chờ đón vô vọng.

Hồ Xuân hương thơm là người thiếu nữ chịu nhiều tổn thương vào chuyện tình duyên, tình yêu không thể nguyện vẹn chỉ còn là một miếng lại phải san sẻ ra làm cho “tí nhỏ con”. Bà yêu đương xót cho chính bản thân mình và cho cả những người thiếu phụ chịu cảnh ck chung, người ck chung không thể thuộc sở hữu của riêng mình, lúc người chồng vui vẻ bên fan khác còn lại 1 mình đơn độc, lẻ loi, chỉ biết chờ đón trong vô vọng, tìm kiếm quên mặt men rượu.

Phần mở rộng cho ý kiến đề nghị luận văn học tự tình: Phân tích bài xích thơ Bánh trôi nước

Ngoài dàn ý nghị luận văn học tập tự tình 2 chung, học sinh nên mở rộng bài văn với cửa nhà cùng tác giả và cùng nhà đề: bài xích thơ Bánh trôi nước

Thân em vừa trắng lại vừa tròn

Chỉ bằng hình hình ảnh chiếc bánh trôi nước, đơn thuần, bình dị, white color gợi lên cho tất cả những người đọc sự thuần khiết, tinh khôi của người phụ nữ - những người đáng ra buộc phải nhận được sự quan tiền tâm, chở đậy và bảo vệ. Tuy vậy câu thơ sản phẩm công nghệ hai, người sáng tác lại đến ta đầy đủ điều dự cảm không lành:

"Bảy nổi tía chìm với nước non"

Trong câu thơ trên, tác giả đã sử dụng câu thành ngữ "bảy nổi ba chìm" một cách khéo léo, đầy tinh tế để gợi tả về số trời "bất hạnh" của người thanh nữ trong xóm hội phong kiến. Thân phận của người thanh nữ bị chà đạp, bị hồ hết định con kiến của buôn bản hội khiến cho cuộc đời bấp bênh, trôi nổi, không nghe biết ngày mai.

"Rắn nát dù rằng tay kẻ nặn"

Cái thân phận yếu mềm, tủi nhục cùng không biết đến ngày mai ấy cứ phó mặc đến cuộc đời, phó mặc mang đến "kẻ nặn" chiếc quyền được "điều khiển" cuộc đời mình.

"Mà em vẫn giữ lại tấm lòng son"

Giọng thơ dù thể hiện nỗi đau, sự tủi nhục, cam chịu đựng của người đàn bà nhưng vẫn giữ thái độ kiên trì, bền vững "tấm lòng son". Mặc dù rằng họ bị vùi dập cho đâu, dù có gian khổ đến nhường nhịn nào họ vẫn sẽ là 1 người vợ, tín đồ mẹ, tín đồ con hiếu thảo, chịu thương chịu khó, rất mực với ck với con.

Kết luận

Câu thơ mô tả niềm tự hào và thể hiện cảm xúc mạnh bạo của tác giả: sự cảm thông sâu sắc sâu sắc so với những người thanh nữ đang là "tù nhân" của xóm hội phong kiến và sự phẫn nộ so với những "kẻ nặn" - mọi kẻ trực tiếp tạo ra những nỗi đau cho chính những người phụ nữ đáng ra họ nên được hưởng nhiều hơn là cam chịu như vậy.

Trong thơ ca của hồ Xuân Hương, bà thường so sánh thân phận người thiếu phụ với nước non, chính sự so sánh này diễn đạt hết được sự nhỏ tuổi bé của tín đồ phụ nữ. Về mặt nghệ thuật, qua đề nghị luận văn học tự tình ta có thể thấy được gần như nét nghệ thuật rực rỡ của bà trong cách thực hiện từ ngữ như hòn đảo chữ, so sánh, từ láy và phương pháp xây dựng hình tượng độc đáo.

Xem thêm: Vẽ Sách Giáo Khoa - Vẽ Bìa Sách Giáo Khoa

Tự tình như thể lời phản nghịch kháng, là tiếng nói của một dân tộc đòi quyền hạnh phúc của hồ Xuân hương và là việc thấu hiểu, đồng cảm, bênh vực của bà với thân phận người thanh nữ trong buôn bản hội phong kiến.